I ran so fast the time, and youth at last ran out

Monday, 4 July 2011

Tôi

Nàng rất thích ăn cá chép.
Điều nàng buồn và khiến nàng chịu đựng nhiều nhất khi sang Mỹ là không có riêu cá chép cho nàng ăn. Tối hôm qua nàng cùng người đàn ông quan trọng nhất đời nàng đi ăn cá chép om dưa. Tối hôm qua, trời mưa như trút nước. Nàng nghe người đàn ông tâm sự về chuyện tình cảm sau khi người vợ bỏ đi, người đàn ông đang yêu, nhưng hạnh phúc luôn không trọn vẹn. Nàng vui, nhưng xót xa. Nàng muốn được ở bên cạnh người đàn ông về sau, để chăm sóc, để mắt quan tâm đến chàng như nàng đã không làm được trong quá khứ, và cả hiện tại.
Trời mưa vẫn mưa ào ạt.
Đôi khi nàng nghĩ, trong đời, ngoài việc chấp nhận ra, các options khác đều gượng gập.
Nhất là trong tình cảm.
Chắc hôm qua còn mưa đến cả đêm...
**
Người đàn ông đó là ba nàng. :)

No comments:

Post a Comment