I ran so fast the time, and youth at last ran out

Thursday, 15 November 2012

ngay thang nam

It's supposed to be an age of hope, of desire and dream. Why am I feeling discouraged like this? Sometimes I feel like if something happens that breaks the thread, I'll kill myself within a second....

Sunday, 4 November 2012

running towards tomorrow

Nobody wants to be left behind, nor even stays still in the present.
Sometimes I feel ashamed of myself for being negative for so long. I was abandoned by a person, but hundreds of thousands of people don't have parents, don't have a home, don't ever mention about education. And I am here now, whining about how my heart is broken into pieces. :)
Since you can't die, they said, try to make as much out of your life as possible.

Tuesday, 18 September 2012

nghĩ ngợi

Những điều này có chết cũng không quên được.
Khi có tình cảm với một ai đó, điều buồn nhất là nhận ra mình vô duyên, tức không có duyên, có phận với nhau. Những cảm xúc từ một phía đã rất buồn, điều tệ hơn là bản thân đã phạm uý vào việc ưa thích sai người ở sai thời điểm.
Và như thế thì nên quên đi.
Điều tệ thứ nhì, à không, điều còn tệ hại hơn nữa là việc lòng đang dần yên, tâm đang tịnh thì người đó nói thẳng vào mặt mình, là người đó thích mình.
Vui. Rất vui. Nhưng như một cú tát.
Vì lời nói rẻ tiền, thể xác còn rẻ hơn, sau những cuộc vui người ta về với gia đình. Bỏ lại đằng sau chiếc gối rớt một cách mạnh bạo, chiếc chăn nhàu nát, cơ thể rã rời và một trái tim vỡ từng mảnh.
Như thế này lòng nào còn có thể yên lại? Mắt vốn dĩ đã buồn, nay luôn ầng ậng nước mắt.
Biết bao giờ mới được bình yên?
Mang tiếng bán thân chỉ vì lời yêu không có quyền được nói ra.
Bẽ bàng thay...

Wednesday, 15 August 2012

Leaving Facebook the second time. The best thing to prevent one from thinking about other people is not seeing them at all. Not an absolutely effective method but at least I think it works for now. I'm tired of witnessing people's drama. I feel like Facebook is the place where nobody cares about your problem AT ALL. I've read somewhere "do not tell people your trouble since 80% (I think it's more) don't care, they're just curious and glad that you have it." So yea.
I'm learning Canto now guys, so much fun (AND SO SO SO CHALLENGING). Even a year ago, I didn't even bother thinking about learning another language since I wanted to give my all for English. I don't want to struggle everyday with people saying "your English sucks. if you want to at least get a decent job, learn proper English." What is proper English? I dont know, well, I just want a pretty participating conversation with the folks around me.
Back to Canto, which is Traditional Chinese. I, now, can somehow distinguish spoken Cantonese and Mandarin. Is it just me? Am I too biased? I do think Cantonese has more beauty than Simplified Chinese. Hah, yes, simplified and traditional.. what do you think? :)
Another summer is passing by, it's been 5 years since the day I left Saigon. A lot of things have changed, I'm glad I changed too. To be honest, the memories I had prior to the day I departed 5 years ago have been blurred much, I can't really recall a lot... Sad? no... I just regret why didn't I grow up sooner, so that I wouldnt have to make such silly mistakes and stuffs.
I once said nowhere in the world has given me such comfortable feelings of being at home like Saigon. I still do think so, but by being at home, I mean being at home with my mum and dad... not Saigon. Going back and forth every year, why do i still feel like a visitor? What happened to my Saigon? What happened to me?
Errrrr, going to the gym now, tap hay la` mappppp ??!!

Newest MV from BoA. Love her, love the song so much !

Tuesday, 31 July 2012

I immediately think of you

I Honestly Love You
By Leslie Cheung
Maybe I hang around here
A little more than I should
We both know I got somewhere else to go
But I got something to tell you
That I never thought I would
But I believe you really ought to know

I love you
I honestly love you

You don't have to answer
I see it in your eyes
Maybe it was better left unsaid
This is pure and simple
And you should realize
That it's coming from my heart and not my head

I love you
I honestly love you

I'm not trying to make you feel uncomfortable
I'm not trying to make you anything at all
But this feeling doesn't come along everyday
And you shouldn't blow the chance
When you've got the chance to say

I love you
I honestly love you

If we both were born
In another place and time
This moment might be ending in a kiss
But there you are with yours
And here I am with mine
So I guess we'll just be leaving it at this

I love you
I honestly love you
I honestly love you 

---
If we were born in another place and time, would you love me like I love you?

Sunday, 1 April 2012

Anh có thấy nắng vàng trong mắt em?


Những ngày dài lê thê ở cái nóng lạnh đột ngột của miền Tây nước Mỹ, chiếc Cadillac đời 98 chạy phăm phăm trên những con đường xa lộ. Hai bên tít tắp những cánh đồng vàng đầy rơm rạ. Những căn nhà cũ rích, mùi khô rát của nắng mùi phân bò , mùi khói xe, mùi nhựa đường mới cứng. Em nhớ anh vào những lúc ấy.
Hay là những lúc này, căn phòng rộng thênh thang, tường màu xám xịt chi chít những bức vẽ vụng về của em. Con mèo trắng muốt có những đốm nâu, đen nằm dài lười biếng bên cạnh khung cửa sổ hình chữ nhật to kềnh, nắng mượt mà của ngày chủ nhựt yên bình. Tiếng gió chạm vào lá cây làm em nghĩ đến những trưa hè nằm dài lười biếng trên balcony của phòng khách sạn ở Bali. Anh bảo coi chừng vui quá không còn biết đường về.
Chai Pepsi sóng sánh nước, anh ghét Pepsi số 1, em thì ghét Coke, ghét đến nỗi vẫn không hiểu đuọc tại sao em yêu anh?
Nhưng em thì nhớ anh quá đỗi.
Và nhớ mùi khói thuốc lần đầu anh tập cho em hút, nhiều khi em nghĩ hình như anh thích làm hư em. Anh bảo cũng vui..
Ciao cafe trưa buồn ngủ, chẳng biết hẹn hò ra đấy làm gì để ai làm việc nấy. Em chụp hình anh ngủ gật say sưa như chẳng cần biết em là ai, đang làm gì.
Tô phở ăn vội lúc anh đón em từ sân bay về, quanh quẩn bên anh trong lúc anh trả lời điện thoại của khách hàng.
Lần cuối cùng đi ăn với anh, nói chuyện nhạt nhẽo, ăn vội vàng rồi anh nói dối, đòi về làm việc.
Rồi cú điện thoại lần cuối cùng. 10 giây, hình như chưa tới.
Rồi chưa bao giờ anh thấy được nắng vàng trong mắt em..