I ran so fast the time, and youth at last ran out

Monday, 2 August 2010

con đường vẫn quanh co


* mà con đường thờ ơ (Phú Quang)
Những ngày tháng 8 không mưa như ở Saigon, càng không đỏng đảnh như Sing. Tôi- dĩ nhiên- không thể giữ thói quen chạy xe chầm chậm tận hưởng Saigon chớm thu - cái mùa mà chỉ có mưa và chẳng có gì hay ho, cũng không còn những chiều đi bộ chầm chậm về ký túc xá khi ở Sing.
Tôi ở đây sống chậm, và sống chán. Không có những tòa nhà cao tầng nhấp nháy trong đêm để tôi thả nỗi nhớ xa xăm như những ngày ngồi trước chiếc bàn có cửa sổ thật rộng của căn phòng 620 oldham hall nữa. Không còn nhìn ra Far East Plaza xa xa, không còn thơ thẩn ở Esplanade ngắm sông ngắm những tòa nhà nhấp nháy đèn in bóng xuống mặt sông- để nhớ nhà, nhớ người...
Sẽ thế nào đây? Một năm sẽ dài lắm.

No comments:

Post a Comment